Những điều rất nhỏ

Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ. Cây dẻ bên hiên nhà hé nụ trổ bông. Chỉ một hoa duy nhất ẩn sau bát ngát xanh của lá mà như gọi cả tuổi thơ về. Bên đầu ngõ dâu da trĩu quả. Từng chùm chín đỏ mọng, mà những cô bé cậu bé mải học thêm và mải với vô số đồ ăn ngon chẳng còn buồn hái. Thiếu nữ đi xa về, mắt long lanh như vừa khám phá kì tích. Chua chua, ngòn ngọt đầu môi, cái vị của những ngày hái hoa đuổi bớm. Kí ức ùa về cùng cánh đồng bát ngát lúa non, cùng cây phượng đẹp tuổi mực tím và ô cửa nhìn ra bầu trời trong veo, mênh mông chan chứa mơ ước. Đung đưa cùng chiếc võng treo qua hai cây nhãn sân nhà, cô mỉm cười cái sự lãng đãng phi thực tế của mình, làm chị hàng xóm quay sang tròn xoe mắt như muốn hỏi « sao không dậy đi làm kiếm tiền em ơi ».

Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ. Mẹ về chợ mang theo chùm bánh anh thích nhất ngày xưa. Bao năm rồi mẹ vẫn nhớ, vẫn thấy anh chưa lớn thêm tẹo nào, dù đã dắt theo một lóc nhóc 2 tuổi.

Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ, ông bà cười « hồn nhiên » trước ngây ngô con trẻ. Con ít, cháu chẳng nhiều nên tất cả là báu vật. Vậy mà có người đã từng sợ lấy chồng, sợ mất tự do.

Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ, người bạn kí túc năm xưa vô tình thấy anh trên mạng viết thư tìm lại. Anh trả lời, ngôn từ sinh viên vui và tếu, xưa như trái đất với nụ cười vẹn nguyên.

Có những điều tưởng chừng như rất nhỏ. Qua bao con đường ngoằn nghèo, lạc lung tung mới tới được nhà cậu bạn chuyên toán phổ thông. Liệt từ nhỏ, bố bỏ đi, mẹ nghèo, một mình bươn chải dạy thêm kiếm tiền tự lo. Khác hẳn tưởng tượng ban đầu, cậu bạn hiện ra, nụ cười tươi như nắng trong căn phòng thuê vài mét vuông chẳng có gi đáng giá. Lạc quan và không ngại khổ.

Và cuộc sống là muôn điều rất nhỏ.    

One Comment