Paris, chủ nhật 16-10-2016 : NACDTVT – Phần 47 : Trận bóng đá lịch sử mừng sinh nhật

Paris, chủ nhật 16-10-2016

PHẦN 47 : Những Anh chàng độc thân vui tính – Trận bóng đá lịch sử mừng sinh nhật

Nhà có 4 anh chàng độc thân vui tính: Tom/Gấu/Bo/Bim. Mỗi anh chàng độc thân một câu chuyện vui tính dài tập.

………………………………..

 Trận bóng đá bắt đầu lúc 11h sáng, đúng chủ nhật 16/10 sinh nhật anh chàng độc thân vui tính thứ nhất. Dù là 11h thì buổi sáng thì công viên vẫn vắng người, không gian tĩnh lặng và trong lành hơn. Điểm mùa thu, khung cảnh lá vàng, lá đỏ lẫn lá xanh, tóm lại là vô cùng đẹp mắt. Nhà các anh chàng độc thân vui tính quyết định mở màn trận đá bóng lịch sử. Cần phải nói thêm rằng, bóng đá hay diễn ra sau vài hiệp đấu bóng bàn, mà kết quả không có gì bất ngờ lắm. Papa và anh chàng độc thân vui tính thứ nhất thường xuýt soát nhau. Maman thì dù vô cùng hăng hái vẫn đi ngược tiến trình tỉ số.

wp_20161016_003

Sân bóng đá là một khu cỏ gập ghềnh, như đồi nhỏ, chen giữa bởi các cây xanh. Bên dưới là sân đất nện mềm, và với hệ thống vui chơi cho trẻ con. Không vẽ được vạch, tất cả được ước lượng tương đối. Cầu gôn là mấy chiếc dép và ra-két bóng bàn làm cột mốc.

Các cầu thủ hừng hực khí thế, dù tuổi tác có chênh lệch đôi chút, từ gần …2 tuổi đến gần …bốn mươi. Có cả cầu thủ ngoại (ngoài gia đình). Chú Julien (Ju-li-ăng, phiên âm tiếng Việt không được quí-xì-tộc lắm) phóng ô tô đến từ thành phố Lille gần Bỉ từ sáng hôm trước. Chú ấy chỉ cao có gần một mét chín mươi và nặng (thôi không nói số kí-lô chẳng chú ấy lại quyết định ăn kiêng). Chú ấy cực kì hâm mộ bóng đá, sẵn sàng đầu tư xiền vào sân vận động quốc gia Stade de France ở ngoại ô Paris xem rồi nửa đêm gần sáng phóng ô tô quay về nhà. Mỗi tuần đều đặn xỏ giày, chú ấy tập luyện không kể nóng, lạnh.

wp_20161016_004

Có chú Julien, đội hình thay đổi hẳn. Mẹ và anh chàng độc thân vui tính thứ 2 Gấu (6 tuổi) trước đó thường ở đội anh Tom (9 tuổi) thì nay chuyển hẳn sang hỗ trợ Papa cùng anh chàng Bo. Gần 2 tuổi, anh chàng độc thân vui tính thứ 3 là jocker của Pa. Chẳng ai dám làm gì khi anh chàng nhảy vào dành bóng, thậm chí chơi cả bằng tay.

Anh Tom làm cầu môn cho chú Julien lên vừa hậu vệ, trung vệ kiêm tiền đạo luôn. Chú ấy không thèm đá, cứ rê rê bóng, quay ngang quay học thể hiện kĩ thuật điệu nghệ. Papa cướp được bóng, cả nhà hò reo ầm ĩ. Sút, bóng trượt góc dù cách cầu môn đối phương chưa đầy 5m (trên tổng số chiều dài sân ngót nghét hai mươi). Anh chàng Gấu thủ môn, phấy tay chỉ Pa (bất ngờ) thay mình, rồi lao lên như tên bắn “Pa để Gấu”. Dáng loắt choắt, ngược với hình ảnh Papa cao to đang bị dính vào cột gôn, anh chàng sút. “Vào”. Cả sân bóng bàng hoàng, ngỡ ngàng trước khi reo lên “Yes, yes” không thôi.

Trận đấu đi vào hồi gay cấn khi anh chàng Tom quyết định đá ở nhiều vị trí khác nhau, có lúc không biết ai là thủ môn, ai là tiền đạo. Anh chàng thậm chí ngã nhoài (định kiếm phạt đền). Kết thúc trận đấu với tỉ số chung cuộc 4-3 mà bây giờ không nhớ thuộc về bên nào.

Hẹn lại mùa giải chính thức năm sau (còn không chính thức thì nhiều vô kể, với đội hình Maman-Tom-Gấu chiến đấu với Papa-Bo).