Bạn bè cấp 2- Bài viết bởi nhiều người
|Paris, 14-01-2011
Cám ơn cả nhà đã đổi lịch chờ tớ về họp « lớp » – cái « lớp » mở rộng gọi thân thương là thế, nhưng thực ra là một khối chuyên Văn và chuyên Toán của trường năng khiếu huyện ngày nào.
Cả nhà ui, tớ mở khai mạc một đoạn ngắn, rồi mọi người tiếp nhé !
………………………………………………….
Tíu tít gặp bạn bè, tíu tít hẹn « 2 năm nữa kỉ niệm 20 năm ngày ra trường nhé ». Trời, đã 18 năm không còn là cô nữ sinh cấp 2 nữa. Ôi thời gian !!!
Sao vẫn háo hức vậy cái cảm giác gặp lại bạn bè cũ (may « tảo hôn », chưa kịp vắt vai mối tình nào trước khi « Trong một ngày vui pháo nhuộm đường », chứ không biết đâu suốt ngày ôm bóng hình cố nhân mắt mơ màng xa xăm « Nếu biết rằng tôi đã có chồng/ Trời ơi người ấy có buồn không – J – J». Bạn bè cũ, chia nhau kỉ niệm cũ, bỗng trở nên mạnh bạo vô cùng « Ngày xưa tớ thích ấy đấy ». Giọng tỉnh queo thay cho cái ấp úng, đỏ bừng mặt thuở nào. Những ông bố, bà mẹ trẻ tưng bừng như mở hội, bá vai, bá cổ hát quanh …giàn Karaoke (mà chẳng phải lửa trại – J). Hết « Cánh phượng hồng ngẩn ngơ/ Mùa hè đến trường giắc nỗi nhớ lên cây… » đến « Rừng núi giang tay nối lại biển xa/ Ta đi vòng tay lớn mãi để nối sơn hà… ». Chia tay vẫn còn ăm ắp khí thế ! Gặp lại nhé Tuổi trăng (sắp) tròn ơi !
Hương
Thấm thoát đã gần 20 năm trôi qua, tưởng rằng kỉ niệm ngày xưa đã bị lãng quên theo thời gian. Ngờ đâu lại có ngày hội tụ, qua những buổi họp lớp quá khứ xưa lại hiện về như chỉ mới hôm qua thôi. Nhớ hôm nào về nhà Hương bất nhót xanh để ăn, mặc dù rát chua nhưng sao mình thấy ngon thế. Một lần đi học buổi trưa về muộn mình đã vào nhà H ăn món bún nấu cà chua sao mà ngon thế. Thỉnh thoảng mình vẫn nấu lại món đó nhưng không thấy ngon như xưa đâu. Lại nhớ một lần các bạn nam trêu bọn mình, bỏ một con chuột chết vào ngăn bàn, mãi mấy hôm sau mình mới phát hiện thấy mùi thối, lôi ra thì eo ôi một con chuột chết đầy bọ. Tức quá bọn mình đã sáng tác ngay câu thơ: « Chuột chết ngăn bàn bọ rúc rích/ Lại có tên Phương khúc khích cười ».
Nhớ những buổi ở lại ăn cơm nội trú, chỉ có tép rang và rau cải bắp nấu không mỡ, không mì chính nhưng ăn ngon lạ. Có lần bạn Phương ốm nghỉ mấy ngày, lớp mình đã tổ chức đi thăm. Một lần cả lớp đi thăm thầy Cơ ốm, vừa đến cửa nhà thầy thì một nửa trục trứng đã bị vỡ do ai đó vô ý đánh rơi. Chúng mình còn đến cả nhà thầy Thi ở Yên Mạc chơi, được thầy dẫn đi xem hang núi toàn là dơi dơi, Sau hôm đó Oanh còn làm một bài thơ gì mà có Voi quỳ Hổ phục nữa. Mình còn nhớ lớp Toán còn có 1 bạn gì ở dưới Yên lâm cũng lên học một thời gian. Các bạn còn nhớ không? Mong sớm nhận được hồi âm của mọi người.
Ngọc
HỌC TRÒ TRƯỜNG HUYỆN NGÀY NĂM ẤY…
Thời gian trôi thật nhanh. Thấm thoắt thế mà đã gần hai mươi năm trời. Nhắm mắt lại vẫn thấy hiện lên thật rõ từng cảnh tượng.
Trường huyện những buổi học đầu tiên. Những “mầm non tương lai” từ khắp huyện được đưa về cùng học dưới một mái trường. Gọi là trường nhưng kì thực chỉ là một căn phòng vốn là của cửa hàng bách hóa cũ ngăn đôi lại. Đi chung một cửa. Lớp bên này nghe rõ được tiếng giảng bài của lớp bên kia. Bữa đó, lớp Toán học văn, lớp Văn học toán. Bên lớp Toán, cô giáo cho cả lớp đọc bài “Từ Cu- ba”, bên này lớp trưởng Oanh ngẫu hứng hét lên “Cu ba, Cu ba, Cu ba…”khiến thầy dạy toán giật mình, đánh rơi cả viên phấn.
Sau, trường chuyển ra một địa điểm “quy mô” hơn. Là dãy nhà của tòa án cũ, nép sau tòa nhà to đùng của bưu điện (sao hồi đó nhìn thấy cái bưu điện nó hoành tráng thế – mà nói đến bưu điện lại nhớ đến chú Toàn béo, chú đó sau nghe người lớn bảo là “dê” nhưng lúc đó lại rất quý bọn trẻ con chúng mình!) Bọn mình hồi đó thật là những học sinh ngoan ngoãn, chỉ mỗi tội hay bắt nạt các thầy cô hiền. Hình như con gái lớp Toán đoan trang hơn, lớp văn chẳng có chàng nào nên con gái chẳng cần ý tứ gì cả. Nhớ nhất là những vụ “ăn vụng” trong lớp. Thầy Lý dạy Toán vừa quay lên bảng, các nàng đã kịp tống một thứ gì đó vào miệng rồi. Thường xuyên là món muối rang giềng. Sau này nàng nào mắc tội ăn mặn thì cứ đổ tội đầu têu cho Mỹ Chinh.
Những kỉ niệm thật đẹp gắn liền với quãng thời gian cuối cấp. Những buổi cả lớp tập trung làm báo tường chuẩn bị ngày 20 – 11. Ánh nắng cuối thu nhạt màu mà ấm ấp, bâng khuâng những rung động đầu đời. Cả khóa hồi đó chưa kẻ nào dám yêu (không giống trẻ con bây giờ – nhưng thực ra như Quang bảo là hồi đó bọn họ còn chưa …dậy thì). Tớ không nhớ những vụ tranh hùng bởi hồi ấy mọi người bảo tớ là thùy mị, dịu dàng (!) Chỉ nhớ những cảm xúc bâng khuâng khi nhìn ra phía cuối sân trường xanh mướt cỏ đầu xuân, mà hình dung ra cả một khung trời của Hàn Mặc Tử “Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời”, và cả cảm giác buồn buồn sau một ngày học, chia tay mỗi người về mỗi ngả…
Viết những dòng này khi Tết sắp đến. Lại nhớ một cái Tết đã xa. Cả lớp rủ nhau đi chúc tết các thầy cô, giữa đường đói quá mang bánh trưng ra ăn. Có lẽ đó là miếng bánh trưng ngon nhất cho đến tận bây giờ.
Kỉ niệm. Nhớ lại thât nhiều. Có lẽ vì thế mà chúng ta khó quên nhau đến vậy. Sau gần 20 năm, ngồi lại bên nhau, gần Đức Phương, Việt Phương, Tùng, Phong, Hương, Giang, Ngọc…vẫn thấy như thật là thân thiết. Và nghĩ đến một ngày hơi xa, ta sẽ kể lại cho con cái của mình về một thủa hoa niên mà không khỏi tự hào “Học trò trường huyện ngày năm ấy…!”
Quế
Ngoc ui, bai tho lam o cho nui da gan nha thay Thi la do to lam ay chu. Tho con coc 100%. “Hom nay troi thuan gio hoa/ Chung em, thay giao di ra tham chua/ ra chua canh dep tien thua/ Voi qui ho phuc thap cao la thuong/ Tren minh lai gan kim cuong…”. Con dai lam ma to quen roi.
Den bay gio van con ne phuc tai tho cua minh, hi hi.
Doc bai viet cua cac ban thay nao het ca long du chung minh khong hoc cung cap 2… nhung giong nhau qua! Cung lop chuyen Van va lop chuyen Toan, cung hoc chung cho cac gio hoc khong phai Toan hay Van hay nhung dot tap huan chuan bi thi Tinh, thi Quoc gia.
Nho tuoi tho, nho truong xua, ban cu… Cuoc song voi nhung hoi ha, ban ron … la he qua cua viec khong biet chia cong viec, cam xuc ra cac ngan khac nhau va gianh thoi gian cho cac ngan do. Chi biet uoc mot tuan co 8 ngay… de co the lam het nhung dieu minh thich. Va tat ca cac du dinh don het vao… ngay thu 8 khong co thuc va khong bao gio thuc hien duoc do…
Tu 5 nam nay, minh khong con thoi quen moi lan ve Ninh Binh la di tham cac ngoi truong cu tu nha tre Thuy Son, truong Ly Tu Trong, truong Luong Van Tuy. Mot nam chi vai lan ve tham bo me, va gan nhu … o trong nha cho den luc di…
Nho nhung buoi ve tham truong xua ngan ngo truoc cua lop 12 Toan ngay xua, lang thang di len di xuong o cau thang gio (tang 1 len tang 2 thoi vi den tang 2 la ..bi khoa roi), tua lan can mo mong ngam troi may, than tho truoc lop co hang xa cu, co cay hoa dai. Bang khuang nhu mat gi do voi moi doi thay cua truong (du nhung thay doi do lam cho truong khang trang hien dai hon).
Nho qua!
Sau 5 nam khong ve tham truong, minh se bu dap bang cach dan ve them 2 ban nhi nua:)
Chuc ca nha vui ve, manh khoe, thanh cong.
PS: Que nho minh khong nhi? Minh van rat nho Que va luon hoi tham moi nguoi ve cuoc song cua ban do.
Minh 12 Toan
Sao lại không nhớ bạn Minh chứ! Ngày trước có lần tớ thấy ghen vì cảm giác bạn được yêu quý hơn. Chúng mình cùng có chung một người bạn thân mà. Tớ bây giờ thỉnh thoảng đi chấm thi ở trường Lương, lên cầu thang gió, … lại thấy nhơ nhớ. Lớp Toán ngày trước có mấy kẻ lên cầu thang gió làm thơ rồi còn gì. Bạn bây giờ béo khỏe rồi chứ. Tớ thì ngược lại, không béo ú như hồi cấp 3 mà dáng chuẩn … hơn cả người mẫu.
Cả gia đình vui khỏe nhé!
Cho Minh địa chỉ email của Quế nhé! Chúc năm mới nhiều niềm vui, hạnh phúc!
Đ/c email của tớ là maihongque@ymail.com
Bố mẹ Minh vẫn ở NB chứ? Tớ quên mất nhà bạn ở khu nào rồi