Chuyện kể từ Marseille
|Marseille, chủ nhật 30-12-2007
Chuyện thứ nhất : Chuyện này tớ thực sự phân vân không biết có nên kể không, vì kể ra thì Papa mất điểm trong mắt các cô trẻ đẹp lắm, Maman bảo thế. Chuyện là sáng hôm qua cả nhà tớ dậy rất sớm để chuẩn bị đi chơi Marseille. Tớ dậy từ lúc 5h30’, Maman cho tớ ăn xong bảo còn sớm lắm, cún ngủ thêm một lúc đi nhé. 6h30’ cả nhà dậy. Tớ cười toe toét (chứ không la toáng lên như mọi lần) vì thích đi chơi quá. Cả nhà nhanh chóng mặc quần áo, ăn sáng rồi chuyển vali xuống. Khi Maman tớ xuống đến nơi thì thấy Papa giật mình bảo bị nhầm, mai mới là ngày khởi hành ghi trên vé. Thấy tớ háo hức quá, bố mẹ tớ phải dẫn đi dạo một vòng sông Seine để đánh lừa là đang đi Marseille đấy. Vài người đi đường sớm cứ nhìn bố mẹ tớ đầy nghi hoặc không biết có vấn đề gì không mà trời lạnh, lại sáng tinh mơ mà đã dẫn con đi dạo – J.
Chuyện thứ 2 : Vừa lên tàu đi Marseille thì tớ làm luôn một tràng pháo giòn ơi là giòn, sau đó giải quyết luôn. Không ai bịt mũi do phép lịch sự, nhưng tớ biết chắc rằng sau hôm nay vé hạng nhất sẽ rớt giá thảm hại. Có khi ngành đường sắt của Pháp sẽ phải xóa sổ hạng nhất ấy chứ.
Chuyện thứ 3 : Không những chỉ Papa tớ mà cả chú Hoàng Anh cũng có nguy cơ bị ái rồi. Tớ cứ nằm đâu là Papa và chú nằm 2 bên cạnh tớ ở đó, rồi còn bisous (thơm) tớ liên tục, nhiều khi còn bisous lên môi mới sợ chứ. Đàn ông với nhau ai lại làm thế bao giờ.
Chuyện thứ 4 : Chú Hoàng Anh cứ mở cửa Ga-ra của tớ ra rồi la toáng lên là tớ quên kéo khóa quần. Mọi người cười ầm ĩ chọc quê tớ. Mặc dù Ga-ra của tớ được phòng bị rất nhiều cửa nhưng tớ vẫn không thoải mái với cách đùa của chú chút nào. Tớ nhất định sẽ phản kháng lại đấy (mais plus tard, khi Hoàng Minh nhà chú ra đời).
Chuyện thứ 5 : Tớ sinh ra cũng nhiều tóc đấy chứ, tóc mềm ơi là mềm. Tuy nhiên có một lọn cứ dựng ngược lên, vuốt keo cũng không được. Thế là Papa tớ và chú Hoàng Anh lôi tớ ra cắt tóc, bằng tông-đơ hẳn hoi nhé. Đang cắt tóc thì tớ ngủ khì, lúc tỉnh dậy thì ôi thôi, đầu tớ chọc lốc, có khóc nhè cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì nữa rồi. Chú Hoàng Anh còn tự hào là người cắt tóc đầu tiên của tớ nữa chứ. Sau đó thì trêu chọc gọi tớ là Sư cụ Thích đủ thứ, rồi Thích Tiểu Long. Mặc dù bên ngoài tớ cười toe toét, nhưng trong bụng thì hận lắm (Maman đoán thế).
Chuyện thứ 6 : Rõ ràng tớ đi 2 cái tất khi ngủ, thế mà buổi sáng tỉnh dậy, chỉ một phút không để ý một cái tất đã không cánh mà bay. Maman tớ thì nghi chú Hoàng Anh thiếu tất nên thủ mất. Phải gây sức ép lắm cuối cùng tớ mới tìm lại được tất đấy.
Chuyện thứ 7 : Ngày đầu tiên đến Aix-en-Provence, tớ ngủ triền miên, tới 4 người thi nhau gọi dậy, rồi bật nhạc ầm ĩ tớ cũng chẳng thèm dậy. Cứ tưởng là do đi tàu mệt nên Papa chào thua để tớ ngủ. Nhưng những ngày sau cũng thế. Đến mức hôm lên Marseille thăm bạn Mym nhà cô Giang và chú Tuấn, ra đến Vieux Port, một cảng rất đẹp, tớ chỉ mở mắt đúng 20 giây. Maman nghi chú Hoàng Anh bỏ thuốc ngủ vì sợ tớ khóc đấy. Chú cười bảo lần sau hứa sẽ giảm liều lượng đi.
Chuyện thứ 8 : Thấy tớ ngoan (xi-nê chút thôi chứ khi ở nhà tớ chẳng ngoan thế đâu), dễ thương quá, cô Hồng rủ tớ ở lại để cô nuôi luôn. Cô sắp có em bé rồi nên sẽ cho tớ bú luôn. Cô Giang nhà chú Tuấn cũng rủ tớ ở lại chơi với Mym. Nhưng sau khi thấy tớ ăn, các cô ấy choáng quá nên thay đổi quyết định. Cô Giang bảo cô ấy và cô Hồng có góp sữa lại cũng chẳng đủ nuôi tớ (cười).
Chuyện thứ 9 : Ngày thứ 3 ở Aix-en-Provence và Marseille nhiều người vây quanh tớ quá, lại toàn bạn bè của Papa và Maman nên cả ngày tớ chẳng dám ị, để giữ phép lịch sự ấy mà. Đây là lần đầu tiên nên Maman tớ cứ tìm mãi nguyên nhân mà không thấy. Hôm sau về lại Paris, tớ đi bù, báo hại Maman phải thay bỉm cho tớ cả lúc giao thừa.
Chuyện thứ 10 : Papa đặt đầu tớ nằm lên đùi rồi cho tớ bú bình. Đây là phương pháp Papa mới khám phá ra và rất tâm đắc vì hiệu quả không ngờ. Tớ rít một hơi hết sạch bình sữa. Bụng tớ phập phồng, to dần lên như quả bóng. Mọi người nhìn theo cười ngặt nghẽo, gọi tớ là Tổng cóc.
Chuyện thứ 11 : Đi chơi, tớ mang theo cái bồn tắm di động của chú Hoàng và cô Ngân tặng. Papa và chú Hoàng Anh hí hửng chở nhau trên Scooter đi bơm cho tớ. Một lúc lâu sau thì về tay không. Thì ra là chú Hoàng Anh dùng hẳn bơm dành cho… ô tô, rồi sáng chế ra một cái van bằng giấy và với sự trợ giúp của Papa chú bơm thật lực. Bơm một hồi vẫn thấy bồn tắm chỉ căng một phần, chú vội dừng tay thì bồn tắm nổ tung. Không nổ mới lạ vì bồn tắm được chia thành 3 phần với 3 van khác nhau, phải bơm từ từ mới được cơ. Vụ này chú Hoàng Anh và Papa đều là thủ phạm. Báo hại tớ 2 tối liền phải tắm ngồi trong một cái chậu bé ơi là bé. Tớ nhất định phải bắt Papa mua đền mới được, quà của cô Ngân và chú Hoàng cơ mà.
Chuyện thứ 12 : Papa tớ và chú Hoàng Anh nói chuyện rất nhiều. Nhưng cứ khi nào có câu chuyện bắt đầu bằng « Ngày xưa » là Maman tớ biết ngay nội dung. Maman bảo Papa tớ và chú khi nào gặp cũng nói lại những câu chuyện như thế, dấu hiệu tuổi già đến sớm ý mà – J.Đấy chắc chắn là câu chuyện về thời sinh viên ở Việt nam của 2 người, cái thời mà tán ai cũng không đổ, chỉ một cô chẳng may rơi vào bẫy (Maman bảo thế, còn Papa và chú Hoàng Anh thì phản đối ầm ầm). Maman giao kèo « cô nào ngày xưa Papa tán không đổ thì Tom tán đổ con gái họ cho Maman, lấy lại phong độ cho Dòng họ Nguyễn ». Ôi gánh nặng này tớ biết chia sẻ cùng ai đây.
This fabulous website will be the very best web pages.