Tuổi thần tiên
|Paris, thứ hai, 12-11-2018 : Tuổi thần tiên
Sau những ngày mưa lạnh, vừng Đông ửng hồng trên sân thượng tầng 6 nơi em làm việc. Chân trời như trải dài xa tít tắp, giao thoa với những hàng cây vàng đỏ trải dọc con đường bờ sông nơi Em vẫn chạy thể thao. Không gian bất tận. Em thấy mình như bay trong không trung với những khát vọng của tuổi trẻ, trong một thế giới thần tiên.
Tuổi mới của Em đến nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng như cảm hứng Anh mang đến mỗi ngày (20 năm yêu nhau, Em vẫn hay cảm giác mình sống trong thế giới cổ tích của tình yêu). Nhẹ nhàng như buổi chiều hẹn hò, dắt tay nhau cùng về, nghe bọn trẻ trêu trọc nhéo tên Em bằng biệt danh yêu đương Anh vẫn gọi. Nhẹ nhàng như buổi tối, ôm Em thật chặt Anh kể Câu chuyện hoa hồng.
“Em biết không, lúc anh đi mua hoa, có một người mang đến một bó nói với chủ cửa hàng là đã mua ở đây, để vào tặng trong phòng khám, nhưng ở đó không được mang vào, bây giờ lại đi xe máy không tiện cầm về, xin trả lại. Chủ quán rất vui vẻ nói không vấn đề gì.
Anh biết người mua hoa ấy sẽ quay lại mua nhiều lần nữa. Anh và những người chứng kiến cũng thế.
Em thấy không, có những xử sự đẹp, rất nhỏ, sẽ mang lại giá trị của sự tin tưởng lâu dài“.
Em thấy mình như bước vào thế giới thần tiên.